26.3.16

Trần Quốc Việt-Mở đường đến tự do



Con đường Tự Do đang bắt đầu xuyên qua Việt Nam. Đội ngũ những người phu mở đường là những khuôn mặt mới, đa phần những người trẻ. Hàng ngàn người đang mở đường trên mạng. Vũ khí của họ hiện nay là chữ ký. Động lực của họ là yêu thương. Họ không phá nhà tù áp bức cũ để dựng lên nhà tù áp bức mới. Họ chỉ muốn tự do cho tất cả, tương lai tốt đẹp và bình đẳng cho tất cả. Thêm vào đấy họ chỉ muốn ngày nào đấy chắc không xa lắm anh chị em người Việt từ khắp bốn phương trời đoàn tụ lại giữa lòng Mẹ Việt Nam trong niềm hân hoan và hạnh phúc dâng trào do Tự Do mới giành được mang lại.. 

Xin kính chào tất cả những người ký tên vào Lời Tuyên Bố của các Công Dân Tự Do...

*

Con đường Tự Do hình thành và chạy qua suốt nhiều thế hệ và thời đại. Và người vạch ra con đường ấy chính là Jean Jacques Rousseau. Trong tác phẩm Khế ước xã hội xuất bản năm 1762, ông viết "Con người sinh ra là tự do; nhưng khắp mọi nơi con người bị xiềng xích." 

Từ đấy Con đường Tự Do bắt đầu băng xuyên qua thời gian và các biên giới. 

Cuộc Cách mạng Mỹ năm 1776 đi vào lịch sử qua lời tuyên bố bất tử: "Chúng tôi coi những chân lý này là hiển nhiên, rằng tất cả mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng Tạo hóa ban cho họ những Quyền bất khả xâm phạm, trong đó có quyền Sống, Tự Do, và Mưu cầu Hạnh Phúc." 

Tiếp theo là cuộc Cách Mạng Pháp 1789. Bản Tuyên Bố Các Quyền của Con Người ra đời một tháng sau đó xác định vai trò duy nhất và rõ ràng của chính quyền: "Mục đích của tất cả các tổ chức chính trị là gìn giữ những quyền tự nhiên và vĩnh viễn của con người. Những quyền này là tự do, tài sản, an ninh, và chống lại áp bức." 

Đó là những cổ máy đầu tiên mở đường phá tan ngục tù và tăm tối hắt bóng lên số phận của nhân loại trong hàng thế kỷ. Đường Tự do tiến lên không ngừng qua các biên giới địa lý, văn hóa, thành kiến, phân biệt, lạc hậu và khi tiến lên con đường ấy bỏ lại phía sau biết bao nhiêu nhà tù tan hoang của thực dân, phát xít và cộng sản. 

Qua thời gian đội ngũ của những người phu mở đường càng ngày càng đông. Thế hệ này nằm xuống lót đường cho thế hệ mới tiến lên. Bài ca mở đường là bài ca về Tự Do. Mồ hôi và những giọt máu của người đi trước tưới xuống Con đường Tự Do để nâng đỡ và làm nhẹ bước chân của người đi sau. Con đường ấy cứ thế đi mãi mãi không ngừng từ quá khứ đến tương lai từ thế hệ này đến thế hệ khác từ thời đại này đến thời đại khác chừng nào con người không cam phận sống trong xiềng xích. 

Con đường Tự do mới mở thêm được hàng ngàn cây số sau chiến thắng vang dội Mùa Xuân Ả Rập. 

Vì Con đường Tự Do tiến không ngừng cho nên hôm nay Rousseau có thể tự hào viết lại lời năm xưa như sau: Con người sinh ra là tự do; nhưng chỉ ở vài nơi con người còn bị xiềng xích. 

Việt Nam là một trong vài nơi còn sót lại ấy. Nhưng hôm nay Con đường Tự Do đang bắt đầu xuyên qua Việt Nam. Đội ngũ những người phu mở đường là những khuôn mặt mới, đa phần những người trẻ. Hàng ngàn người đang mở đường trên mạng. Vũ khí của họ hiện nay là chữ ký. Động lực của họ là yêu thương. Họ không phá nhà tù áp bức cũ để dựng lên nhà tù áp bức mới. Họ chỉ muốn tự do cho tất cả, tương lai tốt đẹp và bình đẳng cho tất cả. Thêm vào đấy họ chỉ muốn ngày nào đấy chắc không xa lắm anh chị em người Việt từ khắp bốn phương trời đoàn tụ lại giữa lòng Mẹ Việt Nam trong niềm hân hoan và hạnh phúc dâng trào do Tự Do mới giành được mang lại.. 

Xin kính chào tất cả những người ký tên vào Lời Tuyên Bố của các Công Dân Tự Do. Những thế hệ, những người phu mở đường mai sau sẽ ghi tạc tấm lòng của tất cả các bạn.