16.11.09

YOANI SANCHEZ-NGƯỜI BÓNG

Trần Quốc Việt dịch


Sau những gì xảy ra vào thứ Sáu vừa qua, tôi đã quyết định đưa ra ánh sáng một loạt hình ảnh về những kẻ theo dõi và sách nhiễu tôi.

Mối quan hệ của tôi với phim ảnh đã luôn bắt đầu từ hàng ghế sau, trong bóng tối căn phòng, nơi ta có thể nghe tiếng chiếc máy chiếu phim cũ. Mối quan hệ này tiếp tục như thế cho tới khi tôi bắt đầu sống trong chính cuốn phim của mình, một cuốn phim hành động về các kẻ truy đuổi và người bị truy đuổi, trong đó vai của tôi là vưọt thoát và lẩn trốn. Lý do cho sự thay đổi đột ngột từ khán giả thành vai chính trong phim là blog này, trên không gian rộng lớn này, vốn hầu như chưa được phim chạm đến, đó là internet. Cách đây hai năm tôi thức giấc dậy với ao ước muốn viết về kịch bản trung thực mỗi ngày của mình, chứ không phải hài kịch lạc quan họ khoe trong báo chí chính thống. Rồi từ đó, tôi đi từ xem phim đến sống trong phim.

Tôi có những hoài nghi rằng phải chăng ngày nào đó tôi sẽ thấy bức màn nhung hạ xuống, và tôi có thể còn sống để rời khỏi rạp chiếu phim. Cuốn phim dài mà chúng tôi sống qua trong đấy ở Cuba trong hàng chục năm dường như chưa gần đến đoạn nơi các dòng chữ nhỏ cuối cùng hiện ra rồi màn ảnh chợt tắt. Tuy nhiên, khán giả hiện không còn quan tâm đến những thước phim dài lê thê phát ra từ các kẻ chiếu phim hợp pháp này nữa. Hay đúng hơn, người dân dường như say mê trước hình ảnh của những người tạo ra blog, là một trang giấy trắng trên đó họ ghi lại bao câu hỏi, dằn vặt và niềm vui của các công dân.

Tin mình là Kubrick hay Tarantino, tôi đã bắt đầu đưa lên mạng những nhân vật hiện theo dõi và quấy rầy chúng tôi. Tựa như ma quỷ, những kẻ từ thế giới bóng tối này sống nhờ vào hạnh phúc con người của chúng tôi rồi cấy vào chúng tôi nỗi khiếp sợ qua các cú đấm, sự răn đe và cưỡng ép. Những cá nhân được huấn luyện cách khuất phục bằng vũ lực không thể nào tiên đoán được đổi vai từ người đi săn thành kẻ bị săn đuổi, những bộ mặt bị mắc bẫy trên máy ảnh, trên điện thoại di động, hay trên võng mạc tò mò của công dân. Vốn quen với việc thu thập bằng chứng của từng người cho hồ sơ này, rồi cất trong ngăn kéo nào đó, ở một văn phòng đâu đó, bây giờ họ ngạc nhiên thấy rằng chúng tôi liệt kê các cử chỉ của họ, ánh mắt của họ, một hồ sơ tỉ mỉ về sự lộng hành của họ.

Nguồn: www.desdecuba.com/generationy (bài đăng ngày 12.11.2009)

Bản tiếng Việt © 2009 Trần Quốc Việt

Bản tiếng Việt © 2009 talawas blog