Vấn đề không phải ở họ - những kẻ cướp chính trị. Họ có thể thay đổi màu sắc nhưng không bao giờ thay đổi bản chất. Quyền lực là mỏ vàng vô tận đã cướp được mà họ và gia đình đã, đang và sẽ khai thác không ngừng qua nhiều thế hệ trên lưng nhân dân và trên lưng tương lai quê hương. Nói họ có thể hoàn lương từ trên ngai vàng quyền lực là nói ta có thể thắp nến dưới nước. Đừng nói với họ về yêu nước thương nòi, về danh dự và xấu hổ, về nhân quyền và nhân phẩm. Họ không hiểu vì họ là người hành tinh khác.
Vấn đề là chúng ta coi chính trị là sự an bài của lịch sử.
Vấn đề là chúng ta muốn dân chủ nhưng chúng ta không muốn trả giá.
Vấn đề là chúng ta quá nhiều hy vọng mà quá ít hành động.
Vấn đề là chúng ta nghĩ chính trị là nguy hiểm đến bản thân, gia đình, sinh kế và tương lai.
Vấn đề là chúng ta tin chính trị là tuyệt vọng. Ta là gram họ là tấn. Tại sao phải thay đổi chế độ không thể thay đổi.
Vấn đề là chúng ta không coi chính trị là ưu tiên. Nhà cửa, tiền tài, công danh xếp hàng trước chính trị. Bánh xe cơm-áo-gạo- tiền, chứ không phải guồng máy chính trị, nghiền nát ta trước.
Vấn đề là chúng ta tin chúng ta là những người không thể cùng nhau dựng tương lai chung nên chúng ta an vui hiện tại với gia đình riêng và bên men rượu và son phấn.
Vấn đề là chúng ta tin con cháu ta chắc chắn sẽ thực hiện thành công rực rỡ cuộc cách mạng mà hơn chín mươi triệu người thuộc thế hệ cha ông hôm nay mỗi khi ngồi bên nhau thường mơ màng.
Vấn đề chính là chúng ta tin tất cả những vấn đề trên đều đúng cho nên hôm nay họ có thể chào mừng 70 năm cướp bóc và chúng ta - những nạn nhân bị cướp xưa nay - đứng chen chân trên vỉa hè hân hoan nhìn những đoàn xe pháo, súng ống diễu ngang vô tận qua mình, và chúng ta chợt nhận ra rằng thực ra cuối cùng chúng ta chẳng có vấn đề gì. Có chăng hình như chúng ta là người hành tinh khác, hay chính xác hơn, chúng ta là - “những con chim sinh ra trong lồng nghĩ bay là bệnh”. (1)
Chú thích: (1) Lời của nhà văn Chile Alejandro Jodorowsky