17.10.13

George H.W. Bush-Đức tin bất diệt

Trần Quốc Việt dịch

Ở lễ tang nhà lãnh đạo Xô Viết Leonid Brezhnev, mọi sự được diễn ra trong cuộc diễu binh; không khí buổi lễ thấm đẫm sự lạnh giá và trống rỗng- những người lính đi đều bước, những nón sắt, những từ ngữ cộng sản sáo rỗng khoa trương, nhưng không lời cầu nguyện, không thánh ca an ủi lòng người, không nhắc đến Chúa.

Các nhà lãnh đạo Xô Viết đứng vào vị trí của họ trên Bức tường Kremlin khi gia đình Brezhnev đi theo sau quan tài đến nơi an nghỉ cuối cùng. Tôi tình cờ đứng ở chỗ  rất tốt để nhìn thấy rõ bà Brezhnev. Bà bước đến quan tài, nhìn chồng lần cuối cùng và tại đấy-ngay chính trung tâm lạnh giá, xám xịt của nhà nước toàn trị ấy-bà vạch dấu Thánh giá trên ngực chồng.

Tôi sững sờ. Qua hành động đơn giản ấy, Chúa đã phá tan cốt lõi của chế độ cộng sản. Tôi cũng thấy rõ ràng rằng hàng chục năm trời, ngay cả hàng bao thế kỷ, của ách cai trị hà khắc, thế tục không bao giờ có thể hủy diệt được đức tin trực giác hiện diện trong lòng tất cả chúng ta.  Và qua hành động ấy tôi chợt nhìn thấy được đức tin cho tương lai.

Nguồn: Trích từ bài diễn văn của Phó Tổng Thống Hoa Kỳ George H.W. Bush  trong ngày ra trường của sinh viên ở trường Albion College vào ngày 9 tháng Năm, 1987. Tựa đề của người dịch

Cynthia Falardeau, " George H.W. Bush's Words at Commencement Still Relevant", CNN iReport, ngày 28/12/2012.

14.10.13

Alexander Solzhenitsyn- Trăm năm cuộc đời

Trần Quốc Việt dịch

Tại sao con người nên sống trăm năm?  Chuyện như thế này. Thánh Allah ban cho tất cả các loài vật mỗi loài năm mươi năm, và thấy như thế là đủ. Nhưng con người đến sau cùng, song Thánh Allah chỉ còn lại vỏn vẹn hai mươi lăm năm.

Con người liền bắt đầu than van như thế không đủ. Thánh Allah nói, "Đủ rồi!". Con người đáp, " Không, chưa đủ." Thánh Allah nói, " Được rồi, ngươi hãy đi hỏi xem có ai dư năm thì cho bớt ngươi."

 Con người đi gặp con ngựa." Ngựa ơi, nghe đây, " con người  nói, " Đời tôi sao ngắn quá. Hãy cho tôi một số năm của bạn." 

 "Được rồi," con ngựa nói, " hãy lấy hai mươi lăm năm của ta."

 Con người đi thêm một đoạn đường thì gặp con chó. "Chó ơi, nghe đây, hãy cho tôi một phần tuổi thọ của bạn."

 "Được rồi, hãy lấy hai mươi lăm năm của ta."

 Con người tiếp tục đi. Trên đường con người gặp con khỉ, và xin thêm được hai mươi lăm năm nữa từ con khỉ.

 Rồi con người quay trở lại gặp Thánh Allah.

 Thánh Allah nói," Ngươi muốn sao thì được vậy. Hai mươi năm đầu tiên ngươi sống ra con người. Hai mươi năm thứ hai người sẽ cày như ngựa. Hai mươi năm thứ ba ngươi sẽ gầm gừ như chó. Còn hai mươi năm cuối cùng thiên hạ sẽ cười nhạo ngươi như cười nhạo con khỉ ..."

 
Nguồn: Trích từ tác phẩm "Khu Ung Thư" (Cancer Ward), bản dịch tiếng Anh của Nicolas Bethell và David Burg, nhà xuất bản Bantam Books, tháng Hai 1969, chương 2, trang 23-24. Tựa đề của người dịch

11.10.13

Trần Quốc Việt- Những núi xương trên sao danh tướng


Hai mươi lăm năm sau khi chiến tranh chấm dứt, Tướng Võ Nguyên Giáp hồi tưởng "giây phút hạnh phúc nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của tôi"  là thời khắc Sài Gòn sụp đổ. Ông nói "Với chiến thắng 30 tháng Tư, những người nô lệ đã trở thành những người tự do. "

 "Tự do" trên đỉnh của những núi xương vô định trải dài tên khắp nước: 3 triệu bộ đội cộng sản và dân thường, 250 ngàn lính Việt Nam Cộng Hòa và 58 ngàn lính Mỹ.

Cái giá cho chiến thắng vào ngày 30 tháng Tư của Tướng Giáp- đại diện của một trong những guồng máy chiến tranh tàn bạo nhất trong thế kỷ hai mươi- là sự lập lại cái giá của chiến thắng Điện Biên Phủ mà "cực kỳ cao. Quân đội của ông đã chịu thương vong rất lớn gấp nhiều lần thương vong của người Pháp" như nhận xét của một tờ báo Anh.

 Cái giá cho chiến thắng cuối cùng ấy là sự lập lại cái giá của Mậu Thân khi ngày là gươm đao đêm là địa ngục đối với những người dân Huế, khi để tiến vào Huế  những đạo quân cộng sản của ông đã bỏ lại trong rừng hai mươi thế kỷ văn minh tinh thần và đạo đức của loài người . Ông và những người lãnh đạo cộng sản mơ rằng nhân dân Miền Nam sẽ tổng nổi dậy để đập tan "bè lũ Mỹ Ngụy". Trả giá cho giấc mơ không thành ấy là trong 195 ngàn bộ đội của ông 85 ngàn người bị giết chết hay tàn phế suốt đời .

 Không phải một mình ông không bao giờ ân hận cho những tổn thất sinh mạng ghê gớm ấy. Ông Nguyễn Văn Linh nói "tổn thất ấy là cần thiết cho chiến thắng sau này" trong dịp gặp gỡ với báo chí nhân dịp kỷ niệm 20 năm cuộc tổng tấn công Tết Mậu Thân.  Hay như Lê Đức Thọ thường nói với Kissinger  trong các cuộc mật đàm Paris rằng họ sẽ tiếp tục đánh Mỹ cho đến nhiều đời con đời cháu sau này .

Nhận xét về tướng Giáp, Tướng Marcel Bigeard từng là đại tá nhảy dù Pháp đầu hàng ở Điện Biên Phủ nói "đối với Giáp, mạng người chẳng có nghĩa gì."  Sinh mạng con người đối với ông và những người cộng sản khác như Hồ Chí Minh chỉ là những dăm bào, vỏ trấu, những chiếc lá chưa kịp vàng được bốc lên để ném không ngừng vào lò lửa chiến tranh cháy hừng hực ở Việt Nam trong hậu bán thế kỷ hai mươi.

 Cho nên ta hiểu tại sao Tướng Giáp không màng đến cái giá phải trả để chiến thắng và không bao giờ ân hận. Sau chiến thắng Điện Biên Phủ, ông nói "Mỗi phút, trên trái đất này  hàng trăm ngàn người chết. Cuộc sống hay cái chết của một trăm, một ngàn, một vạn người, cho dù của đồng bào tôi chăng nữa, chẳng có nghĩa gì nhiều."

 Vâng, ông nói thật lòng, tất cả những nạn nhân của ông- những người lính và người dân hai miền- là những chiếc lá xanh bị cơn cuồng phong cộng sản thổi vào lò lửa chiến tranh hay được dùng làm phân bón để dựng nên chế độ độc tài tàn ác này.

Là người cộng sản trung kiên, lúc sinh thời Tướng Giáp thích đọc Mác và Lê Nin. Chắc ông thích thú khi đọc được lời sau của Lê Nin" Chẳng quan trọng nếu ba phần tư nhân loại tiêu vong, điều quan trọng là một phần tư còn lại là cộng sản."

Câu này có lẽ nên được khắc lên trên bia mộ ông.


 
Tài liệu tham khảo


1. Joseph R. Gregory, Gen. Vo Nguyen Giap, Who Ousted U.S. From Vietnam, is Dead, The New York Times, October 4, 2013

2. Bart Barnes, Vo Nguyen Giap, renowned Vietnamese general, dies in Hanoi, The Washington Post, October 4, 2013

3. Robert Templer, General Vo Nguyen Giap obituary, The Guardian, October 4, 2013

4. Associated Press, Vietnam military mastermind Gen. Vo Nguyeen Giap, who defeated French and Americans, dies, 102, October 4, 2013

5. Clayton Jones, Viet Cong leader recalls blitz that changed the war- TET OFFENSIVE-20 YEARS LATER, The Christian Science Monitor, January 29, 1988

6. Douglas Pike, The Tet Offensive and the Escalation of Vietnam War; 1965-1968:view from Hanoi, the University of North Carolina, Chapel Hill, North Carolina, February 21, 1978.

7. Larry Berman, No Peace , No Honor, Free Press 2001






 




  
 


Tướng Võ Nguyên Giáp qua nét cọ của Chóe

 Trần Quốc Việt sưu tầm

 Họa sĩ Chóe là cây cọ vẽ biếm hàng đầu của Việt Nam. Ông tên thật là Nguyễn Hải Chí(1943-2003) từng nổi tiếng thế giới qua các tranh biếm đặc sắc  đăng trên các nhật báo Sài Gòn  trước 1975. Đây là tranh biếm của ông về tướng Võ Nguyên Giáp trên báo Sài Gòn vào năm 1972.


http://www.virtual.vietnam.ttu.edu/cgi-bin/starfetch.exe?KA4GD2zlWj239pOO8u@68TYaxGrenMjtVBIsV7JvkHI8SVNBIWMc1lzkJDeA92FHAOUb123gnazjN8t953.D1d5pgjrHc16qt6mwO3OxV38/1070919003.pdf