Trần Quốc Việt dịch
Lời người dịch:
Nhận lời mời của Tổng
thống Hoa Kỳ Eisenhower, Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa Ngô Đình Diệm sang thăm
Hoa Kỳ vào ngày 7 tháng 5, 1957. Ông được tiếp đón trọng thể và đầy đủ danh dự
dành cho bậc thượng khách của chính phủ Hoa Kỳ. Thành công của Tổng thống Ngô
Đình Diệm trong công cuộc xây dựng nước Việt Nam Cộng Hòa còn non trẻ, đặc biệt
trong việc tái định cư thành công hơn 800 ngàn người tỵ nạn từ miền Bắc, đều
được các báo uy tín hàng đầu của Mỹ coi là "phép lạ". Tổng thống Hoa Kỳ
Eisenhower đã đích thân ra đón ông tại phi trường, và vợ chồng Tổng thống
Eisenhower đã dự tiệc chiêu đãi được tổ chức tại tòa đại sứ Việt Nam Cộng Hòa ở
Washington.
Trong thời gian thăm viếng Hoa Kỳ, Tổng thống
Ngô Đình Diệm đã có vinh dự phát biểu trước lưỡng viện Quốc hội Hoa Kỳ. Bài diễn
văn của ông "tuy ngắn nhưng đầy xúc động" đã nhận được nhiều tràng pháo tay hoan
hô của các vị dân biểu Mỹ.
Bài diễn văn đã được đăng toàn văn trên tờ báo
New York Times vào ngày hôm sau. Toàn bộ tựa đề và các tiêu đề là của tờ báo
này. Những phần trong ngoặc là từ biên bản của Quốc hội Hoa Kỳ. Và người dịch
chân thành cảm ơn Thư viện Quốc hội Hoa Kỳ đã gởi cho biên bản về bài diễn văn
của Tổng thống Ngô Đình Diệm.
Ngô Đình Diệm - Nhân dân không còn cam phận
Thật là một vinh dự hiếm có cho tôi khi hôm nay
có cơ hội phát biểu với quý vị. Phát biểu với quý vị trong tòa nhà Quốc hội này,
nơi đã hun đúc nên số phận của một trong những quốc gia lớn trên thế giới.
Tôi tự hào mang đến quý vị dân biểu lỗi lạc của
nước Cộng hòa Hoa Kỳ cao quý những lời chúc huynh đệ tốt đẹp nhất từ nhân dân
Việt Nam. Tôi cũng mang đến đây sự bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc của nhân dân Việt
Nam về sự giúp đỡ tinh thần và vật chất của nhân dân Hoa Kỳ. Nhân dân chúng tôi
nhận thức được tầm quan trọng rất lớn lẫn ý nghĩa sâu sắc của sự trợ giúp
này.
Kể từ khi kết thúc cuộc chiến tranh vừa qua,
khi Châu Á phá tung xiềng xích, lương tâm của thế giới cuối cùng đã bừng tỉnh
trước sự phát triển sâu sắc và tất yếu- sự ra đời của Châu Á độc lập. Từ đấy,
nhận thức này đã đưa đến sự lên án bằng những lời lẽ cụ thể nhất chế độ bóc lột
cũ mà, trong quá khứ, đã chi phối quan hệ giữa Đông và Tây.
Hiện nay thay thế vào đấy là những nỗ lực bền
bỉ nhằm xác lập phương thức hợp tác quốc tế mới, thích hợp hơn với những nhu cầu
thực sự của thế giới và với triết lý mới của Châu Á.
Chính cuộc chiến đấu giành độc lập, chính ý
thức càng ngày càng sâu sắc của các dân tộc thuộc địa rằng nguồn gốc của sự
nghèo khổ của họ là sự cản trở một cách có hệ thống sự phát triễn kỹ thuật, cùng
với tinh thần dân tộc và xã hội ngày càng cao, tất cả đã kết hợp lại để tạo ra
sự thay đổi toàn diện sâu sắc trong tâm trạng Châu Á và tất cả điều này đã cho
dân chúng Châu Á sự năng động không thể nào cưỡng lại được.
Nhân dân không còn cam phận
Nhân dân Châu Á - vốn đã tủi nhục từ lâu trong
nguyện vọng dân tộc của mình, nhân phẩm của họ đã bị tổn thương - giờ đây không
còn cam phận và thụ động như trong quá khứ. Hiện giờ họ háo hức bồn chồn. Họ
khao khát giảm bớt sự lạc hậu quá lớn về kỹ thuật. Họ đòi hỏi mạnh mẽ sự phát
triễn kinh tế cấp bách và nhanh chóng, nền tảng tốt đẹp duy nhất cho sự độc lập
chính trị dân chủ.
Các nhà lãnh đạo Châu Á - dù ý thức hệ của họ
là gì chăng nữa- tất cả đều đối mặt với sự cấp bách bi kịch của những vấn đề xã
hội và kinh tế. Dưới áp lực mạnh mẽ của nhân dân mình, họ buộc lòng chấp nhận kế
hoạch kinh tế. Kế hoạch như thế nhất định gây ra những hậu quả chính trị nghiêm
trọng.
Chính vì lý do này chủ đề chính của các cuộc
tranh luận chính trị trong nước ở các quốc gia Châu Á đều tập trung vào mức độ
kế hoạch cần thiết, phương pháp cần phải có để tạo ra những kết quả thực tế cấp
bách.
Phải chăng mọi thứ nên được kế hoạch? Hay sự kế
hoạch chỉ nên giới hạn vào các khu vực thiết yếu? Phải chăng nên chấp nhận những
phương pháp dân chủ hay những phương pháp toàn trị tàn bạo?
Chính trong cuộc tranh luận này-ở tại nhiều
nước không may bị ảnh hưởng bởi những lời hứa hẹn giả dối nhưng quyến rũ của chủ
nghĩa Phát xít và chủ nghĩa cộng sản-những nỗ lực đang nhằm gìn giữ nền dân chủ
tự do qua viện trợ từ các nước công nghiệp Tây phương đóng vai trò rất quan
trọng. Vì danh dự của con người, Hoa Kỳ đã đóng góp quan trọng nhất vào mục đích
này.
Kính thưa quý vị trong Quốc hội, qua những điểm
chính và khái quát chung, những điều này là những vấn đề các nước Châu Á đang
đối mặt. Những điều này là những mục tiêu phải đạt được và là những phương cách
phải được đề xuất. Những điều này cũng là những áp lực và cám dỗ trong nước mà
các nhà lãnh đạo Châu Á đối mặt.
Khu vực nhạy cảm
Ở lục địa Châu Á rộng lớn, Việt Nam nhận thức
mình ở khu vực nhạy cảm nhất. Mặc dù Việt Nam đối mặt với những vấn đề chung của
các nước Châu Á khác, nhưng do vị trí địa lý chính trị nhạy cảm của mình những
vấn đề của Việt Nam nghiêm trọng hơn rất nhiều.
Nằm ở một trong những điểm tiếp cận chiến lược
những nguyên liệu quan trọng của Đông Nam Á-sở hữu những nguyên liệu này mang
tính chất rất quyết định- bị cản trở phát triễn bởi một trăm năm đô hộ nước
ngoài, bị cạn kiệt bởi mười lăm năm chiến tranh và tàn phá, nửa miền bắc của
lãnh thổ Việt Nam lại rơi vào tay Cộng sản, Việt Nam tự do hiện ở trong hoàn
cảnh bị đe dọa và nghiêm trọng hơn các nước Châu Á khác.
Bằng sự hy sinh to lớn của con người và nhờ vào
viện trợ từ nhân dân Mỹ hào phóng, trong thời gian kỷ lục, Việt Nam tự do đã
khắc phục thành công những hỗn loạn do chiến tranh và hiệp định Geneva tạo ra.
Sự kiến thiết và ổn định quốc gia mà đã đạt được ấy đã giúp hội nhập hơn 860.000
người tỵ nạn vào nền kinh tế của 11 triệu người khác ở Việt Nam tự do và đã giúp
thông qua những cải cách chính trị và kinh tế quan trọng.
Tuy nhiên, vào lúc tất cả Châu Á đang chuyển từ
nền văn minh này sang nền văn minh khác, vào thời điểm khi tất cả các vấn đề
quan trọng đều nảy sinh cùng một lúc đối với các nhà lãnh đạo và đều dường như
đòi hỏi giải quyết cấp bách, vào lúc khi tất cả đều phải được thực hiện trong
bầu không khí căng thẳng cách mạng ngày càng cao, hơn các quốc gia khác, Việt
Nam càng thấy cần thiết phải thông qua một số nguyên tắc, đường lối chỉ đạo hành
động nào đấy, không chỉ để bảo vệ mình khỏi những cám dỗ toàn trị mà còn, trước
hết, để giúp cho mình đạt được độc lập thay vì hỗn loạn, để bảo vệ hòa bình mà
không hy sinh độc lập, để đạt được tiến bộ kinh tế mà không hy sinh các quyền tự
do của con người.
Trích dẫn học thuyết năm 1956
Chính vì những lý do này - dựa vào các cội
nguồn văn hóa Châu Á, và trong truyền thống dân chủ Việt Nam của chúng tôi - tôi
đã có danh dự định rõ học thuyết này trong thông điệp đọc trước Quốc hội Lập
hiến vào ngày 17 tháng 4 năm 1956. Tôi xin mạn phép trích dẫn từ thông điệp ấy
những đoạn ý nghĩa nhất, vì chúng tạo thành nền tảng của hiến pháp chúng
tôi.
Tôi trích:
"Trong hoàn cảnh những lực lượng trấn áp vật
chất và chính trị quá mạnh thường xuyên đe dọa chúng ta, chúng ta cảm thấy, hơn
các dân tộc khác, nhu cầu rất quan trọng đặt cuộc sống chính trị của chúng ta
trên một nền tảng vững chắc và thúc đẩy một cách rất chính xác những bước kế
tiếp trong hành động của mình theo những đường lối mà sẽ chắc chắn tạo ra mức độ
tiến bộ dân chủ lớn nhất.
(Vỗ tay.)
"Điều này chỉ có thể là duy linh, đường lối
ấy con người theo đuổi trong hiện thực mật thiết của họ cũng như trong cuộc sống
cộng đồng của họ, trong nghề nghiệp của họ cũng như trong sự theo đuổi tự do sự
hoàn thiện trí tuệ, đạo đức, và tinh thần.
"Vì thế, chúng ta khẳng định niềm tin của
mình vào giá trị tuyệt đối của con người-nhân phẩm của họ có trước xã hội và số
phận của họ lớn hơn thời gian.
(Vỗ tay.)
"Chúng ta khẳng định mục đích chính đáng duy
nhất của nhà nước là bảo vệ quyền tồn tại, quyền phát triễn tự do cuộc sống trí
tuệ, đạo đức và tinh thần căn bản của con người.
"Chúng ta khẳng định dân chủ không phải là
hạnh phúc vật chất cũng không phải là quyền lực tối cao của thành viên. Dân chủ
về cơ bản là một nỗ lực trường tồn nhằm tìm ra những phương tiện chính trị đúng
để đảm bào cho tất cả mọi công dân quyền phát triễn tự do và quyền sáng kiến,
trách nhiệm, và cuộc sống tinh thần cao nhất."
(Vỗ tay.)
Chủ đề phát triển
Chúng tôi tin chắc rằng với những nguyên tắc
chỉ đạo này như là chủ đề trọng tâm cho sự phát triển các thể chế chính trị của
mình, Việt Nam sẽ có thể tạo ra chế độ chính trị và kinh tế mà không phải là một
hệ thống đóng kín nhưng là hệ thống mở, càng ngày càng mở rộng cho đến khi nào
hệ thống đạt đến các phương diện tự do của con người.
Việt Nam Cộng Hòa, nền cộng hòa non trẻ nhất ở
Châu Á, chẳng bao lâu nữa sẽ tròn hai tuổi. Nền cộng hòa của chúng tôi sinh ra
từ trong vô vàn đau khổ. Nền cộng hòa ấy đang can đảm đương đầu với cuộc cạnh
tranh kinh tế với những người cộng sản, cho dù hoàn cảnh khó khăn và nghiêm
trọng, mà mỗi ngày lại càng trở nên phức tạp hơn.
Việt Nam, tuy nhiên, có lý do chính đáng để tin
tưởng và hy vọng. Nhân dân Việt Nam thông minh, tháo vát và can đảm. Họ cũng có
thêm được sức mạnh nhờ sự giúp đỡ vật chất và tinh thần họ nhận được từ thế giới
tự do, đặc biệt sự giúp đỡ từ nhân dân Mỹ.
Trong hoàn cảnh căng thẳng quốc tế và áp lực
cộng sản ở Đông Nam Á ngày càng gia tăng tôi không thể nào lập lại biết bao
nhiêu lần cho đủ lòng biết ơn sâu sắc của nhân dân Việt Nam trước sự giúp đỡ của
Mỹ và nhân dân Việt Nam ý thức rất cao về tầm quan trọng, ý nghĩa sâu sắc, và số
lượng của sự giúp đỡ này.
Quả thực, chưa bao giờ lúc nào trong lịch sử
những cuộc xung đột phát sinh giữa các dân tộc lại quan hệ cấp bách như thế đến
nền văn minh như những cuộc xung đột ngày nay.
Sự đóng góp kịp thời của Hoa Kỳ
Chính qua những đóng góp kịp thời và đầy đủ cho
sự kiến thiết cuộc sống kinh tế và kỹ thuật của chúng tôi-nhờ đấy tạo ra mức
sống cao hơn-thế giới tự do, dưới sự lãnh đạo của Hoa Kỳ, đang khẳng định sự
thành công của hệ thống hợp tác quốc tế mới.
Hành động này đã góp phần bảo vệ Đông Nam Á và
ngăn cản những nguyên liệu trong vùng này không rơi vào tay Cộng sản.
Mặc dù nền kinh tế chúng tôi bị thiệt hại nặng
nề do chiến tranh, tàn phá, và chủ nghĩa thực dân, nhưng bây giờ nhân dân Việt
Nam đang tăng gia đóng góp vào quốc gia mình. Cách đây vài tháng Quốc hội Lập
hiến đã bỏ phiếu thông qua nhiều thuế mới và cao hơn nhằm mang lại thu nhập cần
thiết cho ngân sách quốc gia. Mới đây sắc lịnh quân dịch quốc gia đã được ban
hành và cách đây hai tháng chúng tôi đã đưa ra bản tuyên bố toàn diện về chính
sách nhằm mục đích khích lệ đầu tư tư nhân từ nước ngoài.
Chính trên bình diện đạo đức cao cả này chúng
tôi bày tỏ lòng biết ơn sự giúp đỡ rộng rãi và quên mình mà chúng tôi đã nhận
được từ nhân dân Hoa Kỳ. Chính trên cũng bình diện này quyền lợi của Việt Nam
hoàn toàn giống với quyền lợi của nhân dân thế giới tự do.
(Vỗ tay.)
Chính trên bình diện này cuộc chiến đấu của các
bạn và cuộc chiến đấu của chúng tôi đều chỉ là một và giống nhau. Chúng tôi vẫn
sẽ tiếp tục chiến đấu chống lại chủ nghĩa cộng sản.
(Vỗ tay.)
Chính trong niềm xác tín này và chính trong sự
ghi nhớ sâu sắc và không bao giờ phai nhạt trong lòng về việc nhân dân và chính
phủ Hoa Kỳ đã theo dõi những nỗ lực của chúng tôi với tất cả sự thấu hiểu cảm
thông chí tình tôi xin kết thúc, và lần nữa tôi cảm ơn Tổng thống, Chủ tịch Hạ
Viện và quý vị trong Quốc hội về vinh dự đã dành cho tôi và cảm ơn quý vị đã ân
cần lắng nghe.
(Mọi người đứng lên vỗ tay.)
Nguồn:
1. New York Times ngày 10 tháng 5, 1957. Tựa
đề của New York Times
2. Thư viện Quốc hội Hoa Kỳ- HeinOnline -103
Congressional Record 6699 1957 & 103 Congressional Record 6700 1957