Trần Quốc Việt dịch
Hai hòn đá lớn nằm ở phía bên này đồi. Nơi cỏ và hoa mọc.
"Phía bên này đồi nhìn thật đẹp," hòn đá thứ nhất nói. "Nhưng mình không biết phía bên kia đồi trông như thế nào nhỉ?"
"Chúng ta không biết được. Chúng ta sẽ không bao giờ biết," hòn đá thứ hai nói.
Ngày nọ có con chim bay đến.
" Chim ơi, bạn có thể cho chúng tôi biết phía bên kia đồi cảnh vật như thế nào không?" hai hòn đá hỏi.
Chim bay vút lên trời cao.
Chim bay cao trên đồi.
Chim bay về và nói,
"Bạn ơi, tôi thấy nhiều phố thị và lâu đài
Tôi thấy nhiều núi non và thung lũng.
Cảnh đẹp biết bao."
Hòn đá thứ nhất nói, "Tất cả những cảnh đẹp này sao lại ở hết phía bên kia đồi."
"Buồn quá, bạn ơi," hòn đá thứ hai nói. "Chúng ta không thể nhìn thấy chúng được. Chúng ta sẽ không bao giờ được thấy."
Hai hòn đá nằm ở phía bên này đồi. Nơi lòng họ buồn suốt trăm năm.
Ngày nọ có con chuột đi ngang qua.
"Chuột ơi, bạn có thể cho chúng tôi biết phía bên kia đồi cảnh vật như thế nào không?" hai hòn đá hỏi.
Chuột leo lên đồi.
Trên đình đồi chuột chúi mũi nhìn xuống.
Chuột trở về và nói,
"Bạn ơi, tôi thấy đất và đá.
Tôi thấy cỏ và hoa.
Cảnh đẹp biết bao."
Hòn đá thứ nhất nói, "Con chim đã nói láo chúng ta. Phía bên kia đồi trông cũng giống y như phía bên này đồi."
"Vậy tốt quá!" hòn đá thứ hai nói." Bây giờ chúng ta mới cảm thấy vui. Chúng ta sẽ vui mãi không thôi."
Nguồn: Mouse Soup, Arnold Lobel, Scholastic Inc. 1977