24.8.11
Hãy Thả Ngay Những Người Yêu Nước
Trần Quốc Việt
Yêu nước không phải là quyền! Yêu nước không phải là tội! Yêu nước là bản năng sinh tồn của một dân tộc, là tình cảm sâu thẳm nhất trong mỗi con người.
Nếu yêu nước là có tội, chúng ta hãy đốt hết toàn bộ sách sử.
Nếu yêu nước là có tội, chúng ta hãy mang hết bàn thờ tổ tiên vất ra ngoài đường.
Nếu yêu nước là có tội, chúng ta hãy trở lại rừng tìm dấu vết tổ tiên sâu bọ của mình vì chúng ta không xứng đáng làm con người.
Nếu yêu nước là có tội, chúng ta hãy ra đường vào mỗi Chủ Nhật và thét to lên trước mặt bạo quyền "Chúng tôi không phải là người Việt Nam!" và " Hãy để cho chúng tôi yên với kiếp nô lệ muôn đời này."
Mỗi sáng nhìn vào gương, chúng ta nói thầm "Ta không phải là người Việt Nam, nên ta ra đường và về đến nhà chắc bình an. Nhà tù chỉ nhận những kẻ dở hơi tự cho mình là người Việt Nam trên đất nước Trung Quốc này."
Hoa hãy đừng nở, trăng hãy đừng lên, mưa hãy đừng rơi, và em ơi chúng ta hãy thôi nhau đi vì hôm nay anh là con sâu làm gì được có tổ quốc.
Nhưng anh không muốn làm sâu bởi vì anh quá yêu em , Việt Nam ơi!
Em đang ngồi tù vì yêu nước. Anh đứng ngoài nhà tù lớn muốn với tìm tay em trong ngục tối. Dựng lên giữa hai chúng ta là bức vạn lý tường thành Không Được Yêu Nước.
Nhưng anh muốn trở lại làm người để được yêu em như ngày nào nên ngày mai anh sẽ ra đường thét to lên " Hãy thả ngay những người yêu nước!" để mau chóng được về bên em trong bóng tối lao tù.